LẮNG : LẮNG NGHE ĐỂ HIỂU – NHÌN LẠI ĐỂ THƯƠNG

Trong bộ sưu tập “Sắc Gốm Miền Sông Nước”, chiếc bình này chẳng mang họa tiết cầu kỳ, chẳng cần những đường nét trang trí khoa trương. Nó chỉ có một sắc men vàng nâu trầm tĩnh – màu của đất – màu của người – màu của hành thổ, vững chãi, kiên trì, âm thầm như ruộng đồng miền Tây sau mùa nước nổi.

Chiếc bình mang cái tên giản dị mà đầy sức nặng: LẮNG.
Trên thân bình, hàng chữ viết tay bằng sơn acrylic vẽ theo lối thư pháp hiện đại, như một lời nhắn nhẹ nhàng gửi vào đời sống xô bồ:

Người nghệ nhân đã chọn dáng bình tròn thắt cổ, như hình dáng một thân người đang nghiêng về phía trước, mà lắng xuống lòng mình. Không hoa, không cảnh, không chim, không cá — chỉ là chính bản thân nó, đủ rồi. Một chiếc bình mộc – đúng nghĩa. Để nhìn vào mà thấy chính mình trong đó.

Chiếc bình ấy đến với “Nét Gốm Nếp Người” trong một buổi chiều Cần Thơ đầy mây, giữa cơn mưa rào bất chợt và cơn gió lạnh mang nhiều hơi nước. Và từ đó, nó nằm yên một góc trong bộ sưu tập, như một người bạn tri âm nhắc nhở chủ nhân mỗi ngày: đừng vội, đừng ồn, hãy sống với nhau bằng hiểuthương.

  • Tên gợi cảm xúc: Lắng – Chiếc bình biết lắng nghe
  • Chất liệu: Gốm Bát Tràng cao cấp
  • Kỹ thuật: Men nâu vàng hành thổ, thư pháp vẽ tay acrylic
  • Kích thước: Cao 22cm, Miệng 12cm, Đáy 11cm, Chu vi thân 74cm
  • Nghệ nhân: Đức Tân
  • Mã số sưu tập: CT04-LANG

In the collection “Ceramic Hues of the Mekong”, this vase stands quietly — free of complex motifs or extravagant flourishes. Just a coat of golden earthy glaze — the color of soil, of people, of Thổ (earth element) — steady, silent, like the rice fields of the Mekong after the flooding season. Its name is humble, yet profound: LẮNG, meaning “to listen deeply.” Etched on its surface in expressive acrylic calligraphy is a gentle reminder for a hurried world:

The potter chose a rounded form with a narrow mouth — resembling a figure leaning forward in contemplation. No birds, no blossoms, no mountain sceneries — only itself. And that is more than enough. This piece arrived at “Nét Gốm Nếp Người” one golden afternoon in Cần Thơ. Since then, it has remained on the shelf like a quiet companion, whispering softly to its keeper:
“Slow down. Quiet down.
Live with understanding. Love with mindfulness.”

Gói tròn yêu thương vào dáng bình mộc _ bài viết cuối tuần cho người thương

Suốt cả tuần này, chúng ta đã cùng nhau đi qua những dáng bình tròn – không hoa mỹ cầu kỳ, không men rực rỡ, nhưng lại khiến lòng người chùng xuống bởi sự mộc mạc và gần gũi. Mỗi chiếc bình là một dáng người, một tâm tình, một tiếng gọi từ quê nhà vang vọng trong tâm khảm người đi xa.

Có chiếc bình mang hình bóng người mẹ. Có chiếc là cánh chim hạc bay đi, rồi quay về với ký ức. Có chiếc chỉ xoáy ốc những vân tầng men, mà gợi bao điều chẳng thể nói bằng lời. Tất cả, như cùng đồng thanh thì thầm với người con xa xứ: “Con đi bao xa, quê vẫn ở đây đợi con về.”

Thứ Sáu – cuối tuần rồi, sau những bận rộn mưu sinh, mong rằng ai đó khi ghé mắt nhìn những dáng bình này, sẽ thở nhẹ một hơi và mỉm cười: “Mình vẫn còn một nơi để nhớ, để thương, để trở về.”

Bình gốm – đôi khi không cần là vật trang trí. Mà chỉ cần là một hình ảnh để nương tựa cảm xúc. Và đó cũng là tinh thần mà “Nét Gốm Nếp Người” giữ gìn trong từng bài viết, từng khung ảnh, từng câu chuyện kể.

Cảm ơn những chiếc bình mộc. Cảm ơn quê hương. Và cảm ơn cả những người thương gốm – như anh, như em – đã chọn đi cùng nhau trên hành trình này.

Gốm là để giữ lại một phần yêu thương, không tên – nhưng có thật.”

Có những lúc, ta chẳng thể nói ra lòng mình với mẹ, với người thương, với người ở lại quê nhà. Vậy thì để chiếc bình nói giùm. Đặt nó nơi góc nhà, như một lời nhắc. Rằng dù cuộc sống có cuốn đi đâu, lòng ta vẫn luôn có chỗ dành cho những gì thật thà và thân thuộc.

GỐM VIỆT – HỒN ĐẤT, DÁNG NGƯỜI QUA CÁC THỜI KỲ

Trên mảnh đất hình chữ S, nơi lửa và đất quyện hòa theo thời gian, nghề gốm Việt đã âm thầm viết nên một bản trường ca văn hóa. Không ồn ào, không rực rỡ, nhưng đủ để ai từng chạm vào một chiếc bình gốm Việt cũng cảm nhận được: có một linh hồn ẩn sâu trong từng vết men, từng nét khắc.

Từ buổi hồng hoang Ngược về thời tiền sử, những mảnh gốm Phùng Nguyên, Đồng Đậu, Gò Mun, Đông Sơn… là những chứng tích đầu tiên của bàn tay con người Việt cổ nặn đất thành hình, nhóm lửa thành men. Hoa văn khắc vạch, in hình đơn sơ mà sống động, chất liệu thô mộc nhưng mang trong nó cả hơi thở sinh tồn của một dân tộc mới hình thành.

Thời Lý – Trần là đỉnh cao đầu tiên của gốm Việt, với các dòng men ngọc, men trắng, men nâu, men hoa lam tinh xảo. Những chiếc bình gốm thời này thường nhẹ tay, dáng thanh, hoa văn như thơ họa. Sang thời Lê và Nguyễn, gốm Việt tiếp tục phát triển, hấp thụ tinh hoa Trung Hoa và phương Tây, hình thành nên các dòng gốm có phong cách riêng như Chu Đậu, Bát Tràng, và sau này là Biên Hòa.

Nếu gốm cung đình là vẻ đẹp uy nghi, thì gốm dân gian là vẻ đẹp của tình thân, của đời sống thường nhật. Những chiếc nồi đất, chum sành, bình vôi, lọ hoa… từng in dấu trong ký ức của bao thế hệ người Việt. Nơi làng quê, âm thanh “lục cục” của lò nung gốm vẫn là bản nhạc nền quen thuộc cho cả tuổi thơ.

Trải qua bao biến động, gốm Việt vẫn tồn tại và vươn lên. Những nghệ nhân như thổi hồn vào đất, gìn giữ làng nghề, sáng tạo mẫu mã mới, tái hiện ký ức cũ trong hình hài hiện đại. Gốm Việt giờ đây không chỉ là vật dụng – mà là một phần của mỹ học, của bản sắc, của hoài niệm.

Bay đi để trở về – Những cánh chim mang theo nỗi nhớ

Trên nền men tím khói trầm mặc, những cánh chim hạc trắng tung cánh bay qua khoảng trời vàng óng ánh như ký ức rạn vỡ. Đó không chỉ là một chiếc bình. Mà là một nỗi nhớ đang chuyển mình thành hình khối.

Chiếc bình dáng tròn, cao 23cm, chu vi thân 80cm, miệng 11cm, đáy 13cm – là biểu tượng trọn vẹn của sự no đủ. Nhưng chính hình ảnh chim hạc giữa trời vàng mới là tâm điểm lay động lòng người. Những chiếc lá vàng được dát thủ công như những mảnh hồi ức cũ, đan xen và chồng lớp, làm nền cho đàn hạc đang bay giữa trời.

Có người đi xa đã lâu. Quá lâu để không còn nhớ rõ từng con đường làng, từng giọng nói. Nhưng chỉ cần thấy đàn chim hạc – là tim lại thắt một nhịp. Vì đó là hình ảnh gắn liền với sự trường tồn, với những điều cũ kỹ nhưng chưa từng phai mờ.

Chiếc bình này không vẽ nỗi buồn. Nhưng ai nhìn vào cũng thấy lòng mình chùng xuống. Như thể cả một bầu trời quê hương đang bừng lên ánh sáng, và những cánh chim hạc kia là những lời nhắn gửi, những ký ức thân thương được chở về trong tâm tưởng của người con xa xứ.

Nét men tím khói phủ đều, tạo nên sự trầm tĩnh đầy sâu lắng. Không phô diễn kỹ thuật, nhưng toát lên đẳng cấp nghệ thuật cao cấp. Từng cánh hạc như được vẽ bằng cảm xúc chứ không chỉ là cọ vẽ. Mỗi chiếc đều hướng về một phía: phía quê nhà.

  • Chất liệu: Gốm Nhật men tím khói, dát lá vàng, vẽ chim hạc thủ công
  • Kích thước: Cao 23cm – Đường kính miệng 11cm – Đường kính đáy 13cm – Chu vi thân 80cm
  • Hình dáng: Dáng tròn trầm tĩnh, miệng loe nhẹ, thân tròn đều
  • Triện đáy: Có triện vẽ tay màu đỏ, rõ nét, mang dấu ấn nghệ nhân

Đây là một tác phẩm gốm nghệ thuật đương đại đến từ Nhật Bản, thuộc dòng gốm trang trí cao cấp. Kỹ thuật dát vàng trên nền men sẫm là một kỹ thuật khó, đòi hỏi độ khéo léo và tinh tế cao để tránh làm lộ khuyết điểm bề mặt. Cộng với bố cục chim hạc bay có chiều sâu, tạo hiệu ứng chuyển động nhẹ nhàng, chiếc bình này đạt giá trị thẩm mỹ cao.

Chiếc bình này không thuộc nhóm đại trà, mà là một món sưu tầm có giá trị đặc biệt dành cho người yêu thích vẻ đẹp trầm mặc – sang trọng – mang tính biểu tượng.

Đây là chiếc bình dành để chiêm ngắm trong những ngày nhớ quê. Khi lòng người lặng xuống, đôi cánh hạc trên bình sẽ bay giùm những điều không thể gọi tên.

BÌNH VÂN TẦNG NHƯ DÁNG MẸ, DÁNG QUÊ, DÁNG NGƯỜI THƯƠNG XA XỨ

Nếu phải chọn một chiếc bình để gọi tên “nỗi nhớ nhà”, thì tôi sẽ chọn chiếc bình này.

Một dáng tròn vững chãi, cao 22cm, chu vi thân 79cm, men phủ xám nâu như màu đất sau mưa, như mái tóc mẹ đã điểm sương, như tấm áo bà từng mặc lúc tiễn con ra bến xe. Bình không vẽ hoa, không vẽ chim, không cần một nét trang trí nào – nhưng lại khiến người nhìn lặng đi. Bởi chính những lớp vân tầng xoáy ốc ấy đã thay lời: lớp này là mẹ, là cha; lớp kia là chị, là anh; lớp nữa là em, là cháu; sâu nhất – là người thương.

Chiếc bình đứng đó, hiền như dáng người thân tiễn ai đó đi xa. Lặng lẽ, không nói gì, nhưng ánh mắt thì theo mãi. Bao nhiêu tầng men là bấy nhiêu nỗi niềm chồng chất, từ bao người ở lại – gửi đến người ra đi.

Không ánh vàng lấp lánh, không chi tiết gây ấn tượng – nhưng chiếc bình này gây nhớ. Bởi nó giống như quê hương: không ồn ào, không giành phần đẹp, chỉ đứng lùi lại, làm nền cho người khác vững bước.

Nhìn kỹ từng vân gốm, tôi thấy không chỉ là nghệ thuật của lửa và đất, mà còn là dấu tay của tình thân. Một cái nắm tay, một lần vuốt tóc, một lời dặn đừng quên ăn cơm – tất cả như đã hóa thân vào lớp men ấy.

Với người xa xứ, đôi khi một chiếc bình như thế là đủ để bật khóc. Vì nó không kể chuyện – nhưng khiến lòng người kể lại biết bao.

Chiếc bình vân tầng ấy – không phải món đồ trưng bày. Mà là một khúc ru gửi người xa. Một dáng người đợi ai trở về qua năm tháng.

Chất liệu: Gốm men mộc phủ xám nâu đa tầng
Kích thước: Cao 22cm – Đường kính miệng 10cm – Đường kính đáy 10cm – Chu vi thân 79cm
Hình dáng: Dáng tròn no đủ, vân tầng xoáy ốc quanh thân
Triện đáy: Có triện khắc nổi, dấu hiệu nhận biết của nghệ nhân

Đây là một chiếc bình gốm Nhật hiện đại, thuộc dòng gốm men mộc có kỹ thuật xử lý màu và vân tầng tinh tế. Bề mặt men chuyển sắc tự nhiên, đều tay và bền vững theo thời gian – thể hiện trình độ cao của người thợ gốm trong khâu kiểm soát nhiệt độ và chất liệu.

Triện đáy rõ nét, tạo dấu ấn cho khả năng định danh tác phẩm, rất thích hợp để sưu tầm lâu dài. Với dáng tròn phổ thông nhưng đạt đến độ chuẩn chỉnh về tỷ lệ và chiều sâu cảm xúc, chiếc bình này không chỉ có giá trị nghệ thuật mà còn mang đậm tính biểu cảm, phù hợp làm điểm nhấn trong các không gian mang phong cách thiền hoặc hoài niệm. Đây không phải là một chiếc bình quý hiếm, nhưng là chiếc bình “có hồn” – và chính điều đó làm nên sự quý giá.

Chiếc Bình Hoa Trà – Gió Nhẹ Đồi Kutani, Về Yên Bình Bến Sông

Có những cuộc gặp gỡ không hẹn trước, nhưng lại gieo vào lòng ta một cảm xúc rưng rưng, như thể đã chờ nhau cả một đời. Chiếc bình hoa trà này – một chiếc bình mộc đến từ dòng gốm Kutani – mang đến cho tôi cảm giác ấy: niềm vui lâng lâng khi gặp lại một cố nhân, người bạn thuở hàn vi, tưởng là thất lạc sau năm tháng, nay bất ngờ trở về.

Khi mở hộp gỗ và nhìn thấy chiếc bình lần đầu, tôi đã khựng lại. Không phải vì vẻ lộng lẫy, mà chính sự mộc mạc, an nhiên ấy làm tim mình như thổn thức. Cảm giác như bắt gặp ánh mắt thân quen giữa phố đông người, như tiếng gọi thì thầm từ quá khứ vọng về. Tôi đứng lặng, tay khẽ chạm lên đường nét gốm, lòng dâng lên một niềm xúc động khó gọi thành tên. Chiếc bình ấy không chỉ là vật phẩm, mà như một khúc nhạc xưa quen thuộc, ngân lên từ ký ức.

Màu men không rực rỡ, chỉ như sắc chiều thu phủ nhẹ lên ngọn đồi xa xứ. Những cánh hoa trà vàng e ấp bung nở giữa nền lá xanh, vẽ nên một bức tranh đời nhẹ nhàng mà sâu thẳm. Tôi thấy mình như quay về mái hiên xưa, nơi có tiếng mẹ pha trà, có nắng chiều nghiêng qua hàng rào hoa dại, và có bóng một người bạn đã từng cười cùng tôi dưới tán lá ấy.

Không cầu kỳ trong hình thể, chiếc bình có dáng tròn căng đầy, chu vi thân rộng đến 77cm – như vòng tay của mẹ, như lòng dạ bao dung của đất. Cao 23cm, miệng 10cm, đáy 12cm – mọi tỷ lệ đều hài hòa, mang đến cảm giác vững chãi mà nhẹ tênh.

Tôi xoay nhẹ đáy bình, và một dòng triện viết tay hiện lên – không rõ là tên ai, nhưng lại giống như một ký hiệu thiêng, đánh dấu mối lương duyên giữa tôi và chiếc bình này. Như thể người nghệ nhân đã gửi gắm vào đó một lời nhắn thầm, một thông điệp vượt khỏi thời gian và không gian: “Nếu hữu duyên, chúng ta sẽ gặp nhau.” Giữa tôi và chiếc bình – không có gì ràng buộc, chỉ có một niềm kết nối lặng lẽ, âm thầm mà sâu đậm.

Không còn là vật vô tri, nó như một người bạn từ xa trở về, ngồi lại bên tôi trong một buổi chiều yên tĩnh, rót cho nhau tách trà thơm mà không cần lời nào.

Nó là chiếc thứ hai tôi giữ lại – sau chiếc bình màu huyết dụ từng gắn với một nỗi buồn chia xa. Nhưng khác với cảm giác thinh lặng, nghẹn ngào nơi chiếc bình cũ, thì bình hoa trà này là sự vỡ òa của hạnh phúc – một cuộc trùng phùng không hứa hẹn mà đầy thiêng liêng.

Và tôi hiểu, trong thế giới của gốm, có những món đồ không phải để mua bán, mà để giữ lại – như người ta giữ một mảnh hồi ức, một khúc giao mùa, hay một cái ôm dịu dàng từ người bạn xa xưa.

Giữa muôn vàn chiếc bình, chiếc này là niềm riêng, là tấm lòng, là nỗi nhớ vừa kịp nở hoa.

KHÔNG GIAN THIỀN CHO NGÀY CUỐI TUẦN

Đã bao lâu rồi ta chưa thật sự ngồi yên?
Không điện thoại, không công việc, không phải đối thoại – chỉ là ngồi đó, bên một chiếc bình gốm cũ, giữa ánh sáng dịu dàng, trong một không gian nhỏ xíu mà bình an.

Không cần một thiền thất. Không cần chuông mõ hay hương trầm.
Chỉ cần một góc nhỏ, một chiếc bình, và một tâm hồn muốn trở về.


Không gian thiền không cần to – nó cần đủ thở. Một góc nhà 1 mét vuông cũng có thể trở thành nơi trú ẩn cho tâm hồn.
Và gốm – vốn được sinh ra từ đất – là một trong những chất liệu nguyên sơ nhất để giữ lấy sự tĩnh tại.

Một chiếc bình men lam đứng lặng.
Một nhành lá khô cắm nghiêng.
Một mặt vải linen sáng, vài quyển sách cũ, và ánh sáng từ ô cửa nhỏ…
Thế là đủ để bạn có một không gian thiền ngay trong nhà.


Chọn chiếc bình “biết lặng”:
Nên chọn loại bình không quá nhiều màu sắc – men tro, men rạn, hoặc men nâu trầm là lý tưởng. Dáng bình nên đơn giản, cổ điển.

Nền kê mộc – ánh sáng mềm:
Dùng mặt gỗ cũ, khăn bố, hay mâm tre. Tránh nền bóng loáng hoặc có họa tiết mạnh.
Nên đặt nơi có ánh sáng tự nhiên – sáng sớm hoặc cuối chiều là đẹp nhất.

Đặt thêm vài vật nhỏ mang tính “gợi”:Một quyển sách thiền, một tách trà gốm, hoặc một viên đá trắng – những thứ không gây nhiễu mà lại tạo chiều sâu.—

Có những lúc tôi không ngồi thiền theo kiểu truyền thống. Nhưng mỗi khi lau bụi cho chiếc bình cũ, mỗi khi đặt lại một nhành khô vào miệng bình – tôi thấy mình đang “trở về”.Gốm không nói. Nhưng sự hiện diện của nó làm tôi dịu lại, nhẹ lại.

CHIẾC BÌNH KỶ NIỆM 20 NĂM – VẺ ĐẸP VƯỢT THỜI GIAN TỪ XỨ PHÙ TANG

Chiếc bình kỷ niệm 20 năm – Bông mẫu đơn và cánh bướm

🌸 Giới thiệu sản phẩm

Chiếc bình sứ Nhật này được chế tác năm Showa 49 (1974) như món quà kỷ niệm 20 năm thành lập của một công ty Nhật – 株式会社辻鐵工所 (Tsuji Ironworks Co., Ltd).
Nay, chiếc bình ấy đã vượt trùng khơi thời gian để xuất hiện nơi đây – như một chứng nhân của những điều đẹp đẽ bền vững.

Trên nền men lam cobalt thẳm sâu là đóa mẫu đơn nở rộ – biểu tượng của phú quý và thanh cao, được vẽ tay tỉ mỉ bằng gam hồng đào pha loãng, với những đường cọ mịn như sương. Lá hoa được vẽ bằng men lam đậm viền chỉ vàng, thể hiện trình độ kỹ thuật gốm nội địa cao cấp của Nhật thời kỳ hậu chiến.

🦋 Một bí mật phía sau…

Ít ai biết rằng phía sau thân bình, dưới lớp men lam trầm tĩnh, lại có một cánh bướm nhỏ đắp nổi.
Không phô trương, không quá sắc nét – chỉ là một nhấn nhá dịu dàng của nghệ nhân, như để gửi gắm một điều gì đó…

Trong thẩm mỹ Nhật Bản, bướm là hình ảnh của linh hồn, của sự chuyển hóa và cái đẹp mong manh.
Cánh bướm nhỏ ấy khiến người ta phải xoay nhẹ bình, phải chú ý và dừng lại – như một lời nhắc rằng:

📐 Kích thước – Chi tiết kỹ thuật

Thông sốGiá trị
Chiều cao21 cm
Đường kính miệng12 cm
Đường kính đáy13 cm
Chu vi thân lớn nhất74 cm
Thể tích ước lượng~6100 ml
Tình trạngHoàn hảo – không sứt, men sáng bóng

🎨 Giá trị nghệ thuật & sưu tầm

  • Một tác phẩm phi thương mại, sản xuất nội bộ nhân dịp kỷ niệm nên có tính hiếm.
  • Kỹ thuật men lam sâu và hoa văn vẽ tay chuẩn phong cách Nihonga (hội họa Nhật truyền thống)
  • Hình khối bầu no tròn tượng trưng cho đủ đầy, viên mãn trong phong thủy
  • Phù hợp cho người sưu tầm hoặc không gian trưng bày trang trọng, nơi cần sự tĩnh tại và nghệ thuật

BÌNH HÚT LỘC MEN BÓNG DÁNG THON MÀU HUYẾT DỤ

Chiếc bình men màu máu đã giúp anh lưu giữ một cuộc tình– khi tiếng lòng khe khẽ ẩn trong màu men ấy chảy qua ngôn ngữ viết.
Viết bằng tình, không trách. Viết bằng nhớ, không níu. Viết như anh – người chọn giữ lại một chiếc bình… thay vì giữ một người.
Anh viết ra cho lòng nhẹ lại một chút – như người ta mở nắp bình rượu cũ, để hương xưa thoát ra trong đêm.

Không giữ người – vì bình ở lại


Chiếc bình màu máu

Không đựng hoa, không đựng nước, vì nó đựng một lời người gửi lại.
Bình ở đây, lặng lẽ ngồi bên anh.
Như một người bạn biết rằng: có những nỗi đau không cần lời an ủi, chỉ cần ai đó ở cạnh bên.

Nước mắt rơi xuống không phải vì yếu đuối – mà bởi vì đã từng thương rất thật.
Một tình thương đủ lớn, đủ đẹp… để vẫn chọn nâng niu, kể cả khi không còn giữ được.
Chiếc bình tin rằng người sống được với những điều sâu như vậy… rồi sẽ mạnh hơn tất cả.
Và chiếc bình ấy
vẫn ngồi đây,
vẫn lắng nghe anh,
vẫn thương anh – bằng tình cảm không điều kiện,

như gốm, không vỡ khi rơi vào người biết giữ.
Anh sẽ ổn, sẽ đi qua nỗi buồn mà tìm được hạnh phúc.
Bình sẽ ở bên anh lâu đến khi nào còn có thể
Người giữ gốm, giữ lòng, không giữ gió.

Thông tin kỹ thuật sản phẩm

  • Tên gọi: Bình hút lộc men bóng dáng thon màu huyết dụ
  • Chất liệu: Gốm sứ Nhật Bản cao cấp
  • Kích thước: Cao 27cm – Miệng 6cm – Đáy 7cm – Chu vi thân 54cm
  • Đặc điểm:
    • Men huyết dụ đỏ sẫm, bóng sâu, đều màu, không tì vết
    • Xương gốm trắng mịn, nung ở nhiệt độ cao
    • Có hộp gỗ truyền thống kèm dây buộc và phiếu viết tay
  • Xuất xứ: Nhật Bản – gốm nghệ thuật thủ công
  • Tình trạng: Sưu tầm và được giữ lại.

ÁO GẤM CỦA NGOẠI TRÊN CHIẾC BÌNH GỐM MEN KHẢM ĐEN ÁNH NÂU SANG TRỌNG

Chiếc bình gốm – như chiếc áo gấm của bà

Đôi khi, một chiếc bình không chỉ là bình, bình còn là ký ức đứng im. Như chiếc bình này – men nâu ánh đen, bề mặt khảm sần tỉ mỉ như từng mũi thêu trên tấm áo gấm ngày Tết của ngoại.

Bà tôi hay mặc chiếc áo ấy vào dịp đoàn viên. Những ngày cận Tết, cả nhà quây quần, bà nấu nồi thịt kho hột vịt, tay áo vén lên cao, giọng nhẹ mà ấm. Tôi còn nhớ rõ, vải gấm sẫm màu, hoa văn chìm – sờ vào mịn như men gốm, mà nhìn kỹ lại có độ nhấp nhô của năm tháng. Như chính chiếc bình này…

Tinh xảo và trang trọng như một ký ức đẹp

Chiếc bình có dáng tròn, miệng thắt nhẹ, thân no đủ – một hình khối cân bằng như lòng người an định.
Bề mặt phủ lớp men sần ánh nâu đen – tạo hiệu ứng “khảm nổi” bằng kỹ thuật lửa khử hiện đại, thuộc trường phái temmoku Nhật Bản. Đây là dòng gốm nghệ thuật được yêu chuộng bởi chiều sâu men và vẻ đẹp mang tính thiền định.

Ký hiệu triện đáy 「戸」khắc tay – xác nhận đây là sản phẩm thủ công từ một nghệ nhân Nhật. Dưới ánh sáng, họa tiết như chuyển động – như tiếng nói thì thầm của đất, của lửa, và của những ký ức đã ngủ yên.

Trưng trong nhà – là giữ lại cả không gian ấm áp

Một món gốm như thế này không cần lời giới thiệu. Nó đứng đó, âm thầm kể chuyện – về sự thanh lịch, về nét đẹp không lên tiếng.
Khi đặt ở một góc trang trọng – cạnh tủ trà, trên kệ thờ, hay giữa bàn tiếp khách – nó trở thành biểu tượng của sự sum vầy, của nền nếp, của lòng thương dành cho nhau.

Thông tin sản phẩm