Chuồn chuồn bên đầm sen
“Rủ nhau đi vợt cánh chuồn, khi vui nó đậu – khi buồn nó bay…”

Chiếc bình gốm men đen óng như mặt nước lặng của một buổi chiều thuở nhỏ. Trên cái nền sâu thẳm ấy, cánh chuồn chuồn rực lên một ánh vàng mong manh, bay quanh những cánh sen lặng lẽ — như thể một khung tranh được phóng tác từ ký ức.
Người ta hay nói: tuổi thơ là dòng sông, mà con chuồn là giọt nắng chạm xuống mặt nước. Và chiếc bình này, với dáng hình nhỏ gọn, chân thon mềm mại, như một thân trẻ thơ đứng giữa đồng quê, đôi mắt mở to nhìn trời cao và bàn tay nhỏ nhắn giơ lên vợt cánh chuồn chuồn bay lả lơi giữa nắng trưa.
"Thuở còn thơ ngày hai buổi đến trường
Yêu quê hương qua từng trang sách nhỏ…"
"Ai bảo chăn trâu là khổ...."

Vâng, yêu là từ những điều giản dị. Từ cánh chuồn mỏng như giấy học trò, từ đầm sen quê nở rộ mỗi độ trưa hè, từ bàn tay lem mực, và từ một chiếc bình gốm – nơi mà người thợ đã không chỉ nặn đất, mà nặn cả kỷ niệm vào đó.
Chiếc bình mang men đen mộc, ấm như lòng bàn tay của mẹ xoa đầu con sau buổi tan trường. Trên nền ấy, nghệ nhân Đức Tân vẽ từng cánh chuồn, từng cánh sen, từng vệt sáng trăng đỏ – như giấc mơ còn vương.
Nó không chỉ là một vật trưng bày. Nó là một mảnh tuổi thơ.

Đêm Thanh Trong Lòng Gốm
Để khi đi qua thời thơ ấu, người trai quê ấy có những đêm không nhạc, không thơ, đặt tay lên chiếc bình gốm dáng tròn mộc mà cảm lớp men đen trầm mặc, như trời đêm không một ánh sao, một vầng trăng đỏ lóe lên từ thành bình. Tròn. Tròn như lòng người sau bao giông bão, biết dừng lại để yên lặng soi rọi chính mình.

Và quanh vầng trăng đó, là những cánh chuồn chuồn vàng. Bay nhẹ. Bay mỏng. Như ý nghĩ vừa chớm trong lòng, chưa kịp thành lời đã tan vào khoảng không dịu mát.
“Có ai về ngang đêm
Nghe hương sen thoảng gió
Thấy chuồn chuồn đậu khẽ
Trên bờ men gốm im…”
Chiếc bình này không mang dáng vẻ rực rỡ. Nhưng nếu có tâm, người ta sẽ thấy trong đó một khoảng trầm, rất thơ — nơi ánh sáng không đến từ đèn, mà đến từ cái lặng nội tâm.
Người nghệ nhân đã không vẽ nhiều, vài cánh sen, vài cánh chuồn, một ánh trăng. Vì họ hiểu trong cái trống rỗng ấy có gì để ta ngồi lâu hơn, nhìn sâu hơn, và nghĩ xa hơn…
Đêm ấy – gốm ấy – mình ngồi lại, và bình yên thật lâu, và ngẫm
Cánh chuồn như cánh thư từ người thương gửi tới
🪷 Thông tin kỹ thuật
- Tên cảm xúc: Chuồn chuồn bên đầm sen
- Dòng gốm: Gốm Bát Tràng nghệ thuật
- Men: Đen mộc, ánh trăng đỏ, vẽ chuồn và sen thủ công
- Kích thước: Cao 25cm, Miệng 7cm, Đáy 11cm, Chu vi thân 70cm
- Nghệ nhân: Đức Tân
- Mã số sưu tập: CT06-CHUONCHUON
Nét Gốm Nếp Người
Chạm vào gốm – cũng là chạm vào ký ức.
Gốm đẹp – vì người thương.

