Song Hành – Tĩnh lặng và vươn xa

Có những cuộc gặp gỡ trong gốm làm ta bất ngờ đến ngỡ ngàng. Như hôm nay, khi hai chiếc bình men đen nhám cùng đứng cạnh nhau – một dáng trụ có quai, một dáng trứng bầu khép kín – bỗng tạo thành một câu chuyện trọn vẹn về nhân sinh.

Chiếc bình dáng trụ cao, miệng có quai xoắn như sợi dây, gợi đến bàn tay đang sẵn sàng nắm lấy trải nghiệm, bước vào những hành trình mới. Nó mạnh mẽ, thẳng thắn, như một con người đầy khát vọng vươn ra ngoài.

Bên cạnh đó, chiếc bình trứng bầu lại lặng lẽ giữ sự sâu lắng trong mình, dáng ôm tròn chở che, nuôi dưỡng bình yên và nội tâm. Một chiếc hướng ngoại – một chiếc hướng nội, cả hai cùng khoác lớp men sần như vỏ cây già, cùng điểm xuyết hoa mai trắng thanh khiết.

Chúng song hành để gợi ra hai mặt của đời sống: khát khao và tĩnh tại, mạnh mẽ và dịu dàng, phiêu lưu và an nhiên. Cặp bình như hai nửa đối lập nhưng bổ sung cho nhau, để làm nên sự cân bằng mà con người luôn tìm kiếm.

Khi đặt cạnh nhau, hình ảnh ấy hiện ra thành con số 10. Một con số tròn trịa, viên mãn – biểu tượng cho sự hoàn hảo mà con người hằng phấn đấu. Nhưng cũng chính từ số 10, ta lại bắt đầu một chu kỳ mới: khởi đầu mới, hành trình mới, và cả những ước mơ mới.
Có lẽ, đó cũng là thông điệp mà cặp bình này thì thầm:

Dòng gốm: Banko (Nhật Bản).

Bình dáng trứng bầu: Cao 21 cm, miệng 7 cm, đáy 9 cm, chu vi thân 47 cm.

Bình dáng trụ có quai: Cao 22 cm, miệng 7 cm, đáy 7 cm, chu vi thân 24 cm.

Cặp bình song hành này rất phù hợp để đặt trên kệ gỗ sáng màu trong phòng khách, hoặc trong một góc thiền tĩnh lặng. Một ý tưởng khác là để chúng ở gần cửa sổ sáng sủa, nơi ánh nắng sớm mai rọi vào, làm nổi bật lớp men đen nhám và hoa mai trắng. Khi được trưng bày cùng nhau, hai chiếc bình không chỉ tạo điểm nhấn nghệ thuật mà còn mang đến cảm giác cân bằng, hài hòa cho không gian sống.

CHIẾC BÌNH BANKO TRẮNG VẼ HOA DIÊN VỸ – NGƯỜI BẠN ĐẾN ĐÚNG LÚC ANH CẦN

Có những chiếc bình không cần ta tìm đến.
Chúng tự đi một đoạn đường rất xa, rồi lặng lẽ xuất hiện – như thể đã biết trước nơi mình thuộc về.

Chiếc bình Banko này là một món gốm như vậy.
Không phải chiếc bình hoa mẫu đơn từng vỡ cách đây chưa lâu. Không cố gắng thay thế hay bắt chước. Nó mang hoa diên vỹ – một loài hoa khác. Dáng bình vẫn thô ráp, men vẫn sần sùi như mặt đá núi, nhưng trong cái vẻ mộc mạc ấy, có một ánh dịu sáng trong lòng. Một loại sáng không phát ra ngoài, mà giữ bên trong – giống như người bạn ít lời, nhưng khi ta buồn, chỉ cần họ ngồi đó là đủ.

Chiếc bình đến vào lúc anh đang gánh trong lòng một nỗi trống vắng, bởi người thương xưa kia đã rời đi, không một lời từ biệt. Trong lúc những yêu thương cũ còn đang lặng thinh chưa lời giải, bình diên vỹ bước vào – không đòi hỏi gì, không khoe sắc, chỉ đứng đó như chén nước mưa giữa hè, như bát cơm lúc đói lòng. Anh chỉ biết nhận – vì lòng mình đã nhận rồi, còn đôi tay chỉ làm theo mà thôi.

Khi anh chạm vào và nâng lên, bình chắc tay, hoàn toàn không hời hợt. Cao 27cm, miệng 11, đáy 10, vòng bụng 66cm – gọn vừa, đủ để ở bên mà không lấn át.

Có những người bạn, chỉ gặp một lần đã hiểu lòng nhau.
Có những món gốm, chưa kịp trưng bày đã thành tri kỷ.

Và đôi khi, chỉ cần một chiếc bình như thế, là đủ để xoa dịu những gì đã mất.

Nhưng rồi, khi lòng bắt đầu dịu lại, anh chợt nhận ra một điều:
Sự an ủi không có nghĩa là lãng quên.

Chiếc bình đến để lấp vào khoảng trống hiện tại – không phải để thay thế một người đã từng. Người ấy – dù không còn hiện diện – vẫn ở đó, không mờ đi, không nhạt phai, như một vệt sáng cố định trong ký ức.

Có người hỏi:
“Đã bao lâu rồi anh chưa nhắc đến người xưa?”

Anh cười – không trả lời. Vì anh biết, người ta không nhắc tới, không có nghĩa là đã quên.

Gốm đôi khi cũng như lòng người – không cần nguyên vẹn, chỉ cần còn giữ được tinh thần ban đầu. Và với anh, điều đó đã là đủ để tiếp tục giữ gìn.