“Nét Gốm 119 không bày gốm như bày hàng mà đây là nơi để gốm kể chuyện, và người lắng nghe nhau bằng trái tim.”

📍 1. Một góc trưng bày – nhưng không giống tiệm gốm
Ở 119 Phùng Há, Mỹ Tho, không có những dãy kệ cao, không có tiếng mặc cả,
chỉ có những chiếc bình gốm yên vị bên ghế gỗ, ánh sáng nhẹ, hoa nở tươi, và câu chuyện bắt đầu từ một tách trà.
Gốm không nằm im. Gốm lắng nghe nụ cười người ghé thăm.

👂 2. Khi người và gốm đối thoại – ta mới thấy gốm có hồn
Ở đây, tôi không cần phải giới thiệu nhiều.
Chỉ cần để khách ngồi xuống, nhìn một chiếc bình khắc sen hay một lọ hoa Biên Hòa cổ, là câu chuyện tự nảy mầm.
Có người kể chuyện quê. Có người kể tuổi thơ. Có người… chỉ im lặng, nhưng ánh mắt ươn ướt khi chạm vào gốm.
“Không phải mình chọn gốm – mà gốm chọn mình lúc tâm hồn cần được lặng.”

🌷 3. Những lẵng hoa chưa từng gặp – mà như tri kỷ từ lâu
Ngày khai trương, shop không ồn ào rộn ràng. Nhưng điều khiến tôi bất ngờ chính là những lẵng hoa được gửi đến – từ những người bạn gốm chưa từng gặp ngoài đời.

Gốm đứng cạnh hoa. Người chưa gặp đã biết đường thương.
Tôi nhìn từng nhành hoa, từng tấm thiệp ghi lời chúc, lòng trào dâng một niềm xúc động.
Có người gọi điện:

“Em không đến được, gửi hoa thôi anh nghen.”
Mà tôi nghe như họ đã đến, đã ngồi, đã uống với mình một ly trà ấm rồi rời đi trong im lặng.
✨ Kết: Gốm, hoa, người – tất cả đều có hồn nếu ta đặt trái tim vào
Nét Gốm 119 không phải một cửa hàng.
Nó là một khoảng lặng giữa phố thị. Là nơi người thương gốm tìm đến – không phải để mua, mà để chạm lại cảm xúc thật của mình.

Nếu một ngày bạn cần lắng lại,
hãy ghé 119 Phùng Há.
Trà luôn sẵn.
Gốm luôn lặng.
Và những lẵng hoa… vẫn thơm mùi thương mến chưa gặp mặt.
📌 netgomnepnguoi.com
💬 “Gốm đẹp vì Người thương.”
Nét Gốm Nếp Người
Chạm vào gốm – cũng là chạm vào ký ức.
Gốm đẹp – vì người thương.


